Chàng thất vọng đến nỗi muốn giải nghệ đi bán xe cam nhông.Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ.Đứa nhỏ khóc, la, chạy về mách má.Thì cứ khen họ cho họ nghe.Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa.Là dùng lời ngọt ngào thân mật và lời khen khôn khéo.Đọc thư bà ta, tôi tự nhủ: "Cảm tạ Trời Phật đã thương, không bắt tôi làm chồng con mụ này!".Bạn nên nói như John Wesley khi ông thấy một người say rượu lảo đảo ngoài đường: "Nếu trời không thương, thì ta cũng đã như người này".Trái lại, nên thương họ.Chỉ có thể nói khào khào, nho nhỏ, không ai nghe rõ được cả.
