Tuy nhiên, hoài bão về một tổ chức vinh quang của ông, từ trước đó hai thập niên, cho biết những cách tân của ông là ước muốn tự nhiên. Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ. Dường như đó là tất cả những gì ông mong mỏi nhất trong cuộc đời sóng gió của mình.
Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô. Một số ít khác sẽ nhắc đến Thomas Watson, người đã sáng lập ra IBM, đã cai quản công ty từ năm 1914 cho đến lúc qua đời năm 1956. Tư duy này làm chúng ta nhớ lại khẩu hiệu vĩ đại của nhà bác học lỗi lạc của mọi thời đại là Arbert Einstein: Think different hãy tư duy khác biệt.
Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2. Nhưng bây giờ là lúc đang nói đến khí chất tiên phong của IBM. Và ông nhất định rằng, những nhân viên bán hàng của mình phải luôn chỉnh tề trong những bộ trang phục đen lịch sự.
Người Mỹ ăn mừng đại lễ một ngàn năm mới bằng cách nhớ lại Watson và tôn vinh ông. Nhưng Watson sẽ không giữ chức chủ tịch cho đến khi mãn hạn án tù treo. Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX?
Ông ngước nhìn kệ sách có hình vòm cong. Và: Con không thể làm việc cho IBM. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. IBM đã không nổi tiếng về các phátminh công nghệ, thậm chí đã không giới thiệu máy vi tính như Time nhận định vào năm 1982. Uy tín nghề nghiệp, uy tín xã hội mà người thanh niên nghèo khó đã dày công xây dựng, để có được địa vị cao trong giới thượng lưu, trong suốt tuổi thanh niên giờ đây có nguy cơ tan vỡ.
Tình hình này của Gerstner làm chúng ta nhớ lại chuyện 80 năm trước (1914) của Watson. 000 đôla bằng chi phí cho sáu năm hoạt động của IBM Country Club và Homestead cộng lại. Một dấu hiệu bất ổn nào đó về sức khỏe có thể giúp cho đối phương tận dụng để thắng trong các cuộc thương lượng.
Watson thì tin vào những gì vốn rất tự nhiên của con người, như chính ông lúc nào cũng thích mặc đẹp và hơi chải chuốt bản thân mình, tạo hình ảnh trong mắt người khác đó là cách tôn trọng cái nhìn của tha nhân vậy. Thật ra, khi chiến tranh chưa nổ ra và chưa ai nhìn thấy chủ nghĩa phát-xít kinh hoàng như thế nào thì việc nhận huy chương của một nước nào đó cũng là bình thường. Watson cũng đọc được rằng, Howard Aiken, mộtnhà nghiên cứu trẻ của Đại học Harvard viết một bài báo gây chấn động về khả năng làm ra máy tính tốc độ cao.
Bạn đang gặp những sai lầm phổ biến. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu. Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ.
Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. phạm sai lầm khi bán những chiếc máy với mục tiêu bóp chết đối thủ bằng chính sách núp bóng, phá giá và độc quyền chính sách của người thầy của Watson là Patterson. Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu.