Những bạn trai nầy ít sử dụng lý trí và đức tự chủ lắm.Vậy mà lúc dậy thì lại hoàn toàn khác.Nhưng đáng kiếp cho một số bạn gái đần độn vội tin.Nếu cơm là thức ăn của thể xác họ thì trong tuổi nầy nhạc và thơ là thực phẩm tâm hồn họ.Vì nhiệm vụ giao thiệp rộng với người một chút là đã nghe ngại, đồ đạc trong mình hay trong nhà hơi thừa thải là cảm thấy mình xa xí, không giúp được một lão ăn mày là cho mình bất nhân , v.Nói cho họ biết không nên khinh người nhưng phải trọng mình.Không phải họ chỉ hồi tưởng những thú ái ân, mà vì giàu lý trí, ký ức họ thường quay lại trong đầu óc những kỷ niệm pha màu sắc ân nghĩa.Tại người hay tại tình? Có lẽ tại cả hai, mà tại người nhiều hơn.Ông từ hỏi có phải giáo sư đi du lịch không? Giáo sư vội thưa: không.Nam giới có không ít người thày lay, đòn sóc có hạng.
