Tôi kệ tôi dắt tôi đi.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.Mỗi con người trong Loài Người.Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức.Nhưng mệt mỏi thì sao.Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.