Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ.Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì.Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả.Bác không hài lòng một tí nào.