Dyke, một nhà chuyên môn có danh nhất về nghề bán hàng ở Mỹ. Tôi rất ghét nói đi nói lại. Đại tá làm cách nào có ảnh hưởng tới bực đó? Ta nay được biết rõ nhờ đại tá đã kể tâm sự với một người bạn thân như sau: "Khi tôi muốn cho Tổng thống theo ý kiến tôi, tôi làm như vô tình tỏ ý đó ra trước mặt Ngài; tôi gieo hạt giống đó vào trong trí Ngài, và chỉ nói thoáng qua đủ để Ngài nghe thấy và suy nghĩ tới.
Thần tự thấy xấu hổ, vì chẳng biết chút chi về hóa học và vật lý học, không thể phân tích được một vấn đề giản dị nhất của khoa học. Hai ngày sau, ông chủ nhiệm tờ Boston Herald viết thư trả lời ông B. Ta tự nhiên muốn nói tới những việc ta đương lo nghĩ hơn là nói tới những đầu đề làm cho người khác vui lòng.
tiếp: - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi.
Như vậy, khi coi lại, mau và dễ thấy hơn. Trong cột "Lợi", tôi biên mấy chữ này: "Phòng khiêu vũ sẽ trống" và tôi bàn miệng thêm: "Như vậy ông có thể sẽ cho mướn để khiêu vũ hay hội họp. Rồi lần lần ông dịu giọng vì thấy rằng chúng tôi hỏi những điều đó không phải vì tò mò mà vì cái lợi của ông.
(Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!) Như vậy người khác sẽ tự đắc lắm. Không thể nào ca tối nay được đâu!".
Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta". Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé. Hội đồng quản trị hãng xe hơi xem xét kỹ các mẫu hàng rồi mời các người thay mặt đó lại một lần cuối cùng để bênh vực thứ hàng của họ.
mà nếu cha có mặt tại đó, chắc chắn cha đã thắng trận rồi! "Đoạn ông hậm hực viết bức thư này: Giáo sư William James, giáo sư Harry A. Ông có tài, có nhiều tương lai, dù ông làm việc ở đâu cũng vậy.
Ông Lawes chỉ muốn một nơi nào chắc chắn. Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ. Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy.
Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn. Con Rex không chịu đeo đai mõm. Khi ly dị Hoàng hậu Joséphine, vì cớ bà này không thể cho ông người kế tự, ông than thở cùng bà trước khi chia tay: "Sự phú quí vinh hoa của tôi, trần gian chưa từng thấy.
Làm sao luyện được chí đó? Bằng cách luôn luôn tâm niệm rằng những quy tắc dạy trong tập này vô cùng quan trọng. Shakespeare (một thi hào nước Anh) nói: "Không có chi tốt mà cũng chẳng có chi xấu; xấu tốt đều do tưởng tượng mà ra cả". Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa.