Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Nếu nó thua thì xem như tôi cháy túi. Và bất cứ nhà hùng biện nào có mặt trong buổi trưa hôm ấy đều có thể học hỏi ở ông hai điều:
Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe. Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người.
Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.
Tôi lấy ví dụ cụ thể là ngày nay phụ nữ ngày càng có vai trò cao hơn trong xã hội. Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Tôi hãnh diện khi khoe với mọi người rằng tôi có một người cha tuyệt vời như thế. Điều này chỉ làm phí thời gian của cô ấy và cả của bạn nữa. Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông.
• Bạn có nghĩ là nhóm nhạc Redskins năm nay lại thất bại te tua nữa không? Máy quay thì đang chạy tới. Ngoài ra anh còn hoạt động xã hội tích cực.
Tóm lại mọi thứ đều được chuẩn bị kỹ càng. Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình. Vậy là bạn thành công!
Một hôm, qua điện thoại tôi nói với ngài thị trưởng rằng tôi rất thích nói chuyện với Andrew qua vài lần tiếp xúc với anh ở Washington. Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty. Những con ngựa sung mãn khác vượt hẳn Apple Tree.
Tôi thích ông ở khía cạnh một vị khách mời và quý trọng ông ở cương vị một con người thành đạt. Tôi thích gặp gỡ những phụ nữ trẻ trung. Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi.
Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ.