Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng. Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ.
Nhưng chờ đến bao giờ. Tôi cũng có dự định ấy. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.
Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.
Là dông dài, là ngắn ngủi. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Trong định kiến về trách nhiệm, trong hưởng lạc vô độ.
Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều. Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục.
Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này. Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.
Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây. Bạn nằm nguyền rủa và chịu đựng mọi âm thanh trong khoảng 20 phút.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này. Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông.
Mai đi học về phải cạo râu. Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ.
Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi. Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp.