Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước.Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt.Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được.Nott quyết định hôm nay anh sẽ đi tìm hỏi thêm những người khác.Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn.Sid bắt đầu leo lên các cây trong khu vực đã chọn.Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi.Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau.- Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây.
