Do đó mà chúng tôi kí tên chung với nhau [2].Nhiều học trò đã chăm chỉ trong mấy năm liền, như là đi lễ nhà thờ vậy."Nói xong, tôi thấy dễ chịu hơn, đã lâu chưa bao giờ được bình tĩnh như lúc ấy.Ở mực sâu chừng 300 thước mà bị tấn công đã là nguy hiểm rồi, nếu lại ở mực không đầy 150 thước thì đành là tận số.Mấy năm trước, ông Joseph E.Suốt đời tôi chỉ tìm cách làm vui lòng mọi người".Ông nói thế, rồi nhếch mép cười, một cái cười hớn hở, đầy nhân hậu.Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5.Ông già quạ quọ Thomas Carlyle nghe câu đó, liền nói mỉa: "Thì tất nhiên mụ ấy phải đành vậy"! Phải, bạn và tôi, chúng ta cũng phải nhận số phận của ta vậy chứ sao!Mấy ngàn năm sau, loài người vẫn còn đọc và thích đoạn văn bất hủ của Platon tả cái chết đó - đoạn văn ấy là một đoạn đẹp nhất, cảm động nhất trong văn học từ xưa tới nay.
