Một nỗi tức giận và bối rối thoáng qua tâm trí tôi: “Tôi đã học và áp dụng những nguyên tắc trong sách như thế nào mà giờ này tôi vẫn còn ở đây, ở trường đại học này thay vì làm được việc lớn lao ở thế giớí bên ngoài? Liệu tôi có bỏ sót điều gì không?”.Khi ấy, bà tự nhủ sẽ không bao giờ trở lại cảnh nghèo nữa.Tôi đã học để trở thành người thu tiền, một nhân viên bảo vệ siêu thị… Tôi đã phải học để làm mọi nghề.Kẻ phá sản không phải là kẻ không có một đồng xu dính túi ,mà là kẻ không có một giấc mơ mới.Sau đó, tôi khám phá ra một việc rất buồn cười: mọi người tỏ ra kính trọng tôi như thể tôi biết mọi thứ.Suốt thời gian đó, ông được biết được dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc.Ta sợ bệnh nhưng lại chẳng thèm quan đến sức khỏe.Bánh pizza của bà được nổi tiếng ở BăngKok đến nỗi,người ta gọi bà là “quý bà pizza”.Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống.Xin đừng đánh giá một người bằng số lần anh ta ngã xuống, hãy đánh giá anh ta bằng số lần anh ta leo lên.
