Bà đã mất hẳn bình tĩnh trong tâm hồn và như thế là trả giá rất đắt nỗi oán giận ấp ủ hoài trong lòng vậy. 000 Mỹ kim để tìm xem tại sao màu cỏ lại xanh. ! "Trời! Lúc đó tôi mới sợ làm sao! Tôi run lên.
Ông này là giáo sư dạy về thần học ở Đại học đường Edingburgh được nổi danh nhất. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống. Khách đã tới cửa rồi, không sao thay kịp nữa.
Một cuộc nghiên cứu 15. Và cũng không bao giờ chúng mở miệng cám ơn nữa. Chương trình đó do ông Sibyl F.
Bà nói: "Phần đông". Thiệt vậy, đạo Gia Tô giúp ta mạnh khỏe và có hứng thú. Khi nào giá đường trên thị trường hạ thì ngược lại chất đường trong máu và nước tiểu y cứ tăng lên.
Ba trăm rưỡi năm trước, ông Francis Bacon đã có lý khi ông nói: "Triết lý nông nổi hướng óc loài người tới chỗ vô thần: nhưng triết lý sâu xa lại đưa ta tới tôn giáo". Dầu đến Tổng thống Hoa Kỳ cũng không thể bắt ông dậy để nghe điện thoại khi ông đã "nằm quay ra ngáy". Bà bèn hỏi người chủ có muốn mua bánh của bà làm không.
Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ. "Ta thương người tức là rất thương ta". Lúc đã xong, tôi nhận thấy rằng đã mấy tháng nay, lần đó tôi mới được hưởng ba giờ bình tĩnh, hưu dưỡng tinh thần.
Quy tắc đó thiệt hay, chẳng những cho Công ty U. Không ai có đủ khí lực và nghị lực để vừa chống cự với một tình thế không tránh được, vừa tạo một đời sống mới đâu. Công việc đó tốn hàng vạn Mỹ kim có mục đích lọc hơi trong lò hết chất dơ, rồi dùng hơi đó để đốt thay than mà không hại cho máy.
Bảy chục năm sau, ông viết thư cho bạn: "Rồi tôi về nhà, vừa đi, vừa thổi, thích chí lắm. Điều kiện thứ nhất để ngủ ngon là phải thấy được yên ổn. Dù đời bạn bình dị đến đâu di nữa, chắc chắn mỗi ngày bạn cũng gặp một vài người lạ.
Tôi cũng có phỏng vấn ông Henri Ford, mấy bữa trước ngày ông ăn lễ bát tuần. Ông William James - người cha của khoa tâm lý hiện đại - viết thư cho một bạn thân là giáo sư Thomas Davison rằng càng về già ông càng thấy "không thể sống không có Thượng Đế" được. Tôi có thể kể ra một trường hợp khác nữa, một người bạn gái, cô Lucile Blake.
Ông chua chát phàn nàn: "Tôi ân hận đã thưởng họ. Nói một cách khác, họ muốn đi du lịch trên đường đời, nhưng trễ tàu, nên đời họ hoá ra nhỏ mọn, vô ích, khiến họ chạy đi kiếm một nhà chuyên trị bệnh thần kinh. Nhờ kinh nghiệm ấy, tôi thấy rằng nếu bạn và tôi, muốn khỏi mang nợ và khỏi lo về tiền nong, chúng ta phải theo phương pháp của các hãng buôn: lập một quỹ chi tiêu và quyết chỉ chi tiêu theo số dự định.