Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?Xét cho cùng thì bác gái không phải một thiên tài về lãnh đạo.Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau.