Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà.Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể.Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội.Mọi người ai cũng lo cho tôi.Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình.Dường như bạn đang trôi trong dòng âm thanh.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.