Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.
Thôi, năm nghìn đi ạ. Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ. Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.
Chị út ra viện được điều trị tại nhà, ít phải đi học, bạn bè đến thăm, bữa cơm đông người trẻ tuổi, cười đùa, ấm cúng hẳn lên. Nếu nó là cái xe đi mượn thì lại là một nhẽ. Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị.
Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào. Rồi về tủ để đồ mặc đồ.
Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng. Điều này những kẻ cô đơn hầu như không thể cảm nhận. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.
Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.
Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì. Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao.
Cái ghế đá này cũng buồn lây. Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh. Được nói chuyện, được trao đổi.