Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay.Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.Nhưng đó là chuyện lâu rồi.Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh.Vứt béng cái chuyện này đi.Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.