À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Đừng nói quá nhiều chuyện vì ngoài chuyện của bạn ra còn nhiều câu chuyện của những người khác muốn thảo luận nữa. Đôi lúc cũng cần trình bày tỉ mỉ và chi tiết mới có thể giải quyết được công việc. Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa.
Tập trung bình tĩnh để tự chủ được mình, tôi tin bạn sẽ không bị bất cứ nỗi ám ảnh nào chi phối, nhất là không sụp bẫy như anh chàng Benny tội nghiệp. Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ.
Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ. Thầy đang sai lầm đấy ạ. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác.
Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra.
Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. Yếu tố này bao giờ cũng cực kỳ cần thiết, không chỉ trong công việc mà trong bất cứ tình huống trò chuyện nào. Bạn sẽ được người ta nhớ đến nhiều hơn nếu hỏi về quan điểm của họ.
Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì. Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?.
Một số người hỏi tôi rằng có thuật thần bí nào mà có thể cuốn hút khán giả như vậy. Nhiều người thích dùng các thuật ngữ nghe có vẻ thời thượng chứ không muốn dùng những từ quen thuộc bình thường. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners. Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của phát thanh viên đài ABC trong điệu nhạc tèng teng quen thuộc: Và bây giờ là 5 phút giải lao của Chương trình Don McNeills Breakfast Club.
Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến. Cuomo hoàn toàn có thể chọn một đề tài nói an toàn và nhẹ nhàng hơn. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà.