Như vậy có thể gặp được dịp may là viên đô đốc Nhật bận việc quá sẽ quên điều tôi đã làm.Vậy muốn trừ tật lo lắng xin bạn theo nguyên tắc thứ nhất này:Charles Darwin làm như vậy.Ông nói bao giờ ông cũng theo lời khuyên bảo của ông bạn Julius Rosenwald, chủ tịch một xí nghiệp lớn: Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thôi? Được - Ta hãy pha một ly nước chanh.Ấy vậy mà một danh nhân như Rudyard Kipling cũng đã có lần quên rằng "Đời người tựa bóng câu, hơi đâu mà nghĩ tới những chuyện lặt vặt".Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.Tôi lại quen một người bán vé cá ngựa danh tiếng nhất ở Mỹ.Mỗi bữa kia, một cựu chiến binh trẻ tuổi và tàn tật cùng làm với tôi bảo rằng: "Anh Johnny ạ, anh phải biết hổ thẹn chứ? Trông anh người ta tưởng ở đời chẳng ai khổ bằng anh.Điều ấy, Billy Phelps ở Yale đã biết rõ và ông đã sống đúng theo đó.Còn như có nó, bạn có thể thành công một cách lạ lùng, không cần đọc những lời khuyên này.
