Tôi lẳng lặng ra về. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời. Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.
Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.
Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.
Nói chung là vẫn có thể tung cánh. Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say. Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.
Tôi phải đòi một cuộc sống tiến bộ hơn. Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường. Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui.
Một kẻ lạc loài vô cảm. Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng. Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ.
Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó.
Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn? Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ.
Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra. Có thể tột cùng tuyệt vọng (31.