Có một lúc, anh dâng bà ta một món rau cần, rau chỉ có chút xíu, mà dọn vô một cái đĩa đại hải.Bây giờ nhìn con nằm trong giường nhỏ của con, mỏi mệt, trơ trọi, cha biết rõ rằng con chỉ là một em bé.Tất nhiên là chúng tôi mang ơn ông lắm và hết lòng tìm cách gởi hàng cho ông được mau chóng.Ông cãi: - Xin lỗi ông, ông lầm.Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?"."Xin ông Edward Vermylen chú ý.Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay.Anh là người hầu bàn khéo nhất tỉnh Nữu Ước này.Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn.Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ.