Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ. James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn. Cậu hãy nhìn lên đây.
Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.
- Khởi đầu thì khá tốt. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.