Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người. Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.
Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được. Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.
Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.
Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi. Cửa ải đầu tiên là bác trông xe. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.
Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Những thứ đáng ghét nhất.
Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số. Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.
Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước. Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi.
Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe. Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.
Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà. Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát.
Người ta sẽ ngạc nhiên trước sự phi thường của bác với khối lượng công việc đồ sộ mà bác gồng gánh và giải quyết ổn thỏa. Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu. Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.