Học thì sơ sài, cha bị giam thâu (thiếu nợ mà bị giam) và chính nó nghèo lắm, nhiều khi bị "lửa cơ đốt ruột".Tôi biến thành một người mới, sung sướng, có lòng từ thiện và được mọi người thương.Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông.ý kiến của tôi không còn vững vàng như hồi trước nữa.Cha biết nếu con có nghe được những lời cha thú với con đây thì con cũng chẳng hiểu chi.Nhưng những lời khuyên bảo của ông tới bây giờ vẫn còn quý không kém hồi hai mươi lăm thế kỷ trước.Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ.Một bà bạn tôi ở Nữu Ước, bà Gent, mướn một người ở gái và hẹn chị ta thứ hai sau lại bắt đầu làm việc.Tôi bèn cho bà ấy hay rằng: - Thưa bà, tôi ân hận đã làm phiền bà.Tôi đoán sai thì đây ông cứ chặt tay tôi đi.
