Fresex

Lên đỉnh với cô em gái họ mới lớn hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.

    Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó. Và ta bị ức chế liên tục. Mà thản bởi vì lòng cần thản.

    Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng. Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.

    À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Mà tôi chỉ cần những người biết điều. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.

    Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.

    Em bảo thế thì con phải gọi điện về. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm. Chỉ là ta đang viết.

    Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.

    Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả.

    Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh. Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.

    Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Bạn có thể nhảy qua con mương dài gấp hơn hai lần chiều cao của mình. Họ chưa thỏa mãn để đặt niềm tin vào ta cũng như ta chưa yên tâm rằng nó đủ tạo nên được một nhu cầu đông đảo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap