Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng. Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên. Chúng tôi vào thang máy và đi lên.
Ai có thể giữ được tuổi trẻ nếu bản thân họ không tự giữ mình. Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này. Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối.
Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng. Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.
Chuyển sang máy mát xa. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác.
Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội. Cái đó chính là những phương pháp để rèn luyện tính thích nghi và vượt qua những hạn chế.
Sức khỏe phải tự mình giữ. Nhưng mà chắc là ra được thôi. Cháu mà làm được thì cháu giỏi.
Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi. Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.
Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo.
Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện. Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên. Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại.
Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực. Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này. Con sông trước mặt thật xanh và êm.