Fresex

Địt trộm vợ hàng ngon của nhân viên cấp dưới

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ. Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.

    Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục. Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.

    Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm. Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80.

    Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Có thể cháu học đêm qua.

    Ngắn ngủi mà đằng đẵng. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. Khỏe theo nghĩa dẻo dai.

    Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn.

    Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó. Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.

    Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí. Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn. Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng.

    Một pho tượng im lìm. Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác.

    Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác). Ta cũng được đi câu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap