Watson biết đây là thời kỳ đầy thử thách mà ông phải trải qua. Song, làm việc nhóm chính là sáng kiến Nhiều nhà lãnh đạo ngày nay vẫn tin rằng, trí tuệ và ý chí cá nhân của mình thì chinh phục được khách hàng, có thể áp đặt công nghệ của mình đối với khách hàng.
Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ. Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng. Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê:
Cùng lắm là ông chia sẻ nó với đội ngũ bán hàng. Đó là tác giả Lord Bowden có nhắc đến câu nói của giáo sư toán học Douglas Hartree của nước Anh, trên American Scientist số Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội.
Đó là khu nhà vườn nằm ở một vùng đất trũng với núi đồi lô nhô vây quanh. IBM không thể không ngó ngàng đến Đức và nó sở hữu Đó là lấy lại đức khiêm tốn của kẻ vô địch thiên hạ IBM.
Cha của Tommy, chưa bao giờ thành công và gia đình phải vừa làm nông vừa khai thác gỗ. Đứa bé được đặt tên là Thomas John Watson người mà sau này sẽ kế nghiệp ông và trở thành một trong một trăm người có ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX. Tại IBM, chúng tôi cố gắng không thuần hóa chúng.
Hãy mang đến những đơn hàng đã có chữ ký. Ông gọi đó là mặt rất khác của thất bại. Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York.
Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Chưa hết, từ đó người này phải đảm bảo đưa IBM về lại vị trí dẫn đầu thế giới mà nó vốn giữ vững trong nhiều thập niên. Nó được trang hoàng bằng đồ gỗ và cả thảm Ba Tư.
Tòa nhà của club này bằng gỗ và nằm giữa cách đồng rất thôn quê như cái tên của nó (country). Cậu bé Tommy được gửi đi học ở một trường học cách nhà chỉ vài trăm mét. Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình.
Lúc này là những năm 1890. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng. Watson đã thuê người da đen vào 18 năm trước khi một đạo luật bình đẳng về họ ra đời ở nước Mỹ văn minh và nhân danh tự do.
* Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. 1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi.