Câu châm ngôn đó hết sức ngớ ngẩn, và (có thể bạn không để ý lắm) thường được truyền bá bởi những người và nhóm người muốn bạn là người cho, còn họ là người nhận. Những người thuộc tầng lớp trung lưu ít nhất còn đi xa hơn một bước, song đáng buồn thay, đó chỉ là một bước nhỏ. Rất hiếm khi bạn nghe câu: “Tổng tài sản của bạn là bao nhiêu?”.
Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Người giàu hiểu rằng chỉ cần một chút sáng tạo thôi, bạn đã có thể tìm ra giải pháp để đạt được kết quả hoàn Theo kinh nghiệm cá nhân tôi, hầu hết những người bám theo lối mòn của mức thu nhập ổn định
mà không nhận ra động cơ sâu xa đang điều khiển mình chính là nỗi sợ hãi. Liệu bạn có đồng ý hợp tác kinh doanh với một người mà bạn không hề tin tưởng, dù chỉ xét về một phương diện nào đó? Hẳn là không bao giờ! May sao, tôi đã tập luyện được những Quy Tắc Thịnh Vượng của Tư Duy Triệu Phú và có thể tái định hình tư duy của mình! Không những tôi kiếm lại được số tiền ấy, mà nhờ có “kế hoạch tài chính trong tâm thức” mới, tôi đã làm ra hàng triệu hàng triệu đô-la nữa.
000 đô-la, bạn hãy sẵn sàng đón nhận một năm thất bại sắp đến ngay sau đó để đưa thu nhập của bạn về đúng mức của kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn. Giờ thì hãy quan sát kết quả. Chương trình đó sẽ hướng dẫn bạn những việc bạn có thể làm và còn nhiều điều thú vị khác!
Đó là bởi vì chúng ta sống trong một thế giới nhân quả. Bạn có bao giờ để ý thấy rằng những người giàu có nhất trên thế giới đồng thời cũng là những người lãnh đạo tài ba nhất? Cũng cần để ý rằng những người tạo ra sự hoặc bạn rên rỉ về những vấn đề của mình, hoặc bạn tìm cách giải quyết vấn đề đó.
Bạn thậm chí không phải nghĩ về điều đó. Hãy viết ra hai vấn đề tài chính phản ánh mục tiêu của bạn là tạo ra sự sung túc, không phải hạng xoàng hay nghèo khổ. Thử xem đó là món gì.
Tuy nhiên, dù là “bàn tay Midas” hay “cái hôn tử thần” thì chúng đều là hệ quả của các kế hoạch tài chính trong tâm thức. Họ thậm chí còn không bán vé xổ số. Tôi gọi đây là triệu chứng của căn bệnh kiêu kỳ.
Đó là sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo. Tuy “chọn lựa” thì tốt hơn “chỉ mong muốn”, nhưng chưa phải là tốt nhất. Đây cũng là lý do khác để bạn không ngừng học hỏi và nâng cao kỹ năng trong bất kỳ lĩnh vực nào mà bạn đang tham gia.
Còn người nghèo thì sao? Họ vẫn “đang chuẩn bị để sẵn sàng!”. Chỉ biết việc gặp may như thế vẫn xảy ra! Và họ cũng tin rằng dù có chuyện gì xảy ra thì họ vẫn sẽ luôn tìm được cách khác để đi tiếp.
Điều đó có nghĩa là bạn sẵn sàng làm những gì cần thiết, dù tốn bao nhiêu thời gian cũng mặc. Số tiền này bạn sẽ không bao giờ được sử dụng để chi tiêu, mà chỉ dùng để đầu tư nhằm đem lại nguồn thu nhập thụ động cho bạn. Tiền bạc cho phép bạn hưởng thụ những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống, cũng như tạo cho bạn cơ hội giúp đỡ người khác có được cuộc sống tốt đẹp hơn.