Cháu muốn nói là cháu thích đi, nhưng cháu chẳng biết nói gì cả.Những kỷ niệm đáng xấu hổ về việc hỏi han bừa bãi của tôi đã làm cho tôi đau đớn hơn vết rách đĩa đệm của tôi.Họ khúm núm khi nghe anh đã xong chưa? Chúc một ngày tốt đẹp.Tôi nghe thấy tiếng phụ nữ cười rúc rích.Trẻ con mới đi học muốn được bố mẹ tán thưởng.Cả nhóm đang nói chuyện phiếm về những thứ quan trọng và những thứ không quan trọng, và mọi người đều đưa ra ý kiến của mình về hai chủ đề trên.Cách đó vẫn còn phù hợp, nhưng tuyệt nhất là kết thúc thư bằng từ đặc biệt mà người nhận thích nghe.Bất kể lời đùa cợt nào gửi sau thư đều quá muộn.Bí quyết thoát khỏi những người nói chuyện vớ vẩn mà không làm họ tự áiCâu này được sử dụng đúng những từ ở câu đầu tiên, chỉ xóa mỗi từ Tôi.
