Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế. Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng. Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ.
Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn. Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều. Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó.
Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Xé chừng chục trang thì bác tôi lên.
Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần. Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?. Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà.
Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to. Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không. Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.
Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian.
Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu. Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt.
Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Thế thì nổ bố đầu còn gì. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không.
Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn. Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn.