Các nhà nghiên cứu nhận thấy chiếc bóng đổ dài của Watson trong quyết định sinh tử của Gerstner người xuất thân kinh doanh thực thẩm và thuốc lá. 1913, Jeannette và Watson tổ chức lễ cưới trong ngôi nhà sang trọng của dòng họ cô dâu, nơi vừa được làm sạch trở lại sau đó. Tám mươi năm, sau khi Watson đặt IBM trên nền tảng Man con người, tập đoàn này vẫn đặt nhân sự ở vị trí số một.
Watson không được nhắc đến một dòng ở quê nhà, ngoại trừ vài tin tức ở New York. Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng. Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ.
Đó là quyết định quan trọng nhất tôi có được trong sự nghiệp của mình, là đảo ngược chiều hướng chia nhỏ và giữ cho IBM là một thể thống nhất, Gerstner nói với J. Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ. Trong khi đó, các máy móc của Watson vẫn là Calculator.
Giữa lúc như vậy, ông đưa ra một quyết định kỳ lạ. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng. Đó là khi Watson nhìn từ bên trong.
Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. Tom mạnh hơn cha của mình nhưng đó là một sự tiếp nối, cũng rất tròn trịa. Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn.
Như Business Week đã viết: IBM đã được sinh ra trong bóng tối bóng tối thất bại trong vụ án Watson ở NCR năm ông 39 tuổi đã trở thành người thầy vĩ đại nhưng khắc nghiệt cho ông. Ba nhà tiên phong đó là: Lionel Fultz, đại diện marketing đầu tiên vào năm 1951; Harry Cochraine, kỹ sư đầu tiên là người da đen vào năm sau đó, 1952 là năm ông trao quyền cho Tom; Calvin Waite, trở thành giám đốc kỹ thuật đầu tiên là người da đen của IBM vào năm Watson qua đời, 1956. Một hôm, Ket gọi Watson vào chiếc Cadillac hãng mà ông này làm việc như một nhà kỹ thuật sáng chế.
Chúng ta phải làm điều đó vì chúng ta có những kỹ sư giỏi nhất Đó là thời điểm người của IBM hát vang hàng chục bài hát của riêng IBM, suốt ngày. Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ.
Cơ quan này là một câu chuyện dài và vĩ đại tiếp theo. Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý. Văn hóa của tập đoàn hùng mạnh IBM là chiếc bóng đổ dài của Thomas Watson Sr.
Họ diện toàn cà vạt đen. Chàng thanh niên khoe với người cha rằng khoản đầu tư lên đến một triệu đôla, một con số mà gia đình này chưa bao giờ có được. Ông có đủ tự do về pháp lý để nói và đủ cay đắng để chia sẻ.
Khi cha tôi mất vào năm 1956 sáu tuần trước khi bắt tôi dẫn dắt IBM tôi khi đó là người đàn ông nhút nhát nhất nước Mỹ. Watson gật đầu mà không biết rằng con trai của mình muốn hướng đến mục tiêu nhân dự án này mà nghiên cứu luôn khả năng thiết kế máy tính có khả năng bán cho thị trường rộng lớn. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống.