Nhưng bạn cần chú ý nhiều đến cách dùng từ và lựa chọn lời nói vì chúng tác động rất lớn đến việc giao tiếp của bạn. Câu hỏi rất rõ ràng. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào.
Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Một giờ qua trò chuyện với anh thật thú vị! Anh thật tuyệt vời, như thường lệ. Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa.
Chỉ cần cho tôi biết ở đâu và khi nào. Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói.
Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này: Suốt ba mươi năm nay tôi đã lau chùi hai bức ảnh. Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp.
Đầu tiên là cuốn: Swim with the Sharks Without Being Eaten Alive (Bơi cùng đàn cá mập mà không bị nuốt chửng). Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp. Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu.
Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng. Vài tháng sau, tôi có mặt ở bữa tiệc theo lời mời. Đó là lý do tại sao họ rất chăm chú lắng nghe bạn nói.
Cộng sự của Edward là Louis Nizer còn đưa ra một quan điểm rằng ông quan sát những cử chỉ tay chân, điệu bộ của bị cáo rồi liên hệ với bản chất vụ việc để có thể tìm ra những điểm chung nào đó mang giá trị tham khảo bổ sung vào hồ sơ. Đôi lúc bạn cũng có thể pha vào một chút khôi hài để làm vơi bớt không khí ảm đạm. Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện).
Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel? Khi nói cho ai đó biết rằng bạn vừa mới nhận được một công việc mới, chắc chắn bạn muốn họ sẽ thốt lên rằng: Wow, thật là tuyệt đấy!, chứ không chỉ là: Ồ, thế à? hay Vậy hả?. Burns không giải thích gì thêm, chỉ nhấn mạnh hai tiếng: Đừng cười.
Tôi thi hành nhiệm vụ của mình trong hai mươi phút, mời Sergio lên hát và ngồi yêu cho đến giờ ra về. Nhưng nếu có tính háo hức tìm tòi và biết lắng nghe người khác, bạn sẽ học hỏi được nhiều điều ở ngay nơi bạn sống. Thế là tôi lọt xuống luôn.