Thiệt là điên! Thiệt là vô lý! Tôi đã phí bao năm học bắt chước kẻ khác mới nảy trong cái sọ đặc như mít của tôi ý này: Phải theo tài năng riêng của mình, không thể nào bắt chước người khác được.Rồi sầu quá, tôi hóa đau.Vậy tôi xin giới thiệu một cuốn sách tuyệt diệu, nhan đề Tôi muốn mắt sáng lại mà tác giã là bà Morghild Dahl, một thiếu phụ bị loà trong năm mươi năm.Nhưng khó thì khó, kẻ hữu trách cũng phải cố theo, nếu muốn khỏi ưu tư, cáu kỉnh và mệt nhọc.Tôi chắc họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy.Sau vào phòng riêng của bác sĩ; trông nét mặt ông mà chúng tôi kinh hoàng.thành sinh, tiểu đường, diễn viên, (cây) đàn.Mỗi khi bạn bị chỉ trích một cách bất công, bạn nên nhớ điều này:Bảo hiểm về bệnh tật, hỏa hoạn và mọi tai họa bất thường khác.Giữa lúc đó, điện thoại kêu: Tình thân nhân của cô mời cô khiêu vũ.