Fresex

Đồng nghiệp đến tận nhà hiếp dâm vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh. Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào. Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.

    Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa.

    Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng. Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn. Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung.

    Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà. Mà phần lớn vì bạn mất tự do. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.

    Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.

    Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.

    Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Nước mắt tôi lại rơi. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.

    Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ. Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học. Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.

    Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Nhưng mà chắc là ra được thôi. Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ.

    Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Chúng là những kiệt tác. Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap