Tôi la lớn lên như vậy.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).Như trên tôi đã nói, sự tiếp tế thời gian có chỗ này quý nhất, là ta không thể tiêu non nó được.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi".Tới nơi ông thường phải đợi xe.Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.