Chúng ta đang sống trong một xã hội phải đương đầu với sự liều lĩnh.Thường thì những cố gắng giao tiếp đó có kết quả nhưng đôi khi làm hại cho bệnh nhân.Có một loại cam kết để không thay đổi trong gia đình.Giống như tất cả những điều quí báu mà chúng ta mong muốn dạy con cái mình- lòng trung thực, sự cam kết tự nguyện, tình thương, sự tôn trọng, lao động chăm chỉ- tầm quan trong lớn nhất về niềm hy vọng cũng cần phải được dạy thông qua tấm gương sống của chính chúng ta.Trẻ con nhận thấy ở cha mẹ chúng điều này và cũng bị ảnh hưởng.Họ không tin vào cảm xúc và thích tất cả những gì có thể tính, đếm được.Bất kỳ ai hay xem ti vi chẳng hạn sẽ nghĩ rằng chúng ta đang ở trong đám sương mù của một nạn dịch trầm cảm, dị ứng, đau khớp, đau dạ dày và vân vân.Trong thực tế, hầu hết mọi người học xong vào giai đoạn này và trở nên thành công hơn trong nghề nghiệp.Điều này giải thích cảm giác buồn chán quá mức được coi là đặc tính của thời đại chúng ta.Chúng con cảm ơn Người về cuộc chiến này, đầy lòng biết ơn vì tuy nó không phải là cuộc chiến tốt đẹp nhất thì cũng còn hơn là không có một cuộc chiến nào.