Cuomo hoàn toàn có thể chọn một đề tài nói an toàn và nhẹ nhàng hơn. điều này cho thấy rằng anh ấy không chỉ hát hay mà còn hiểu sâu sắc nội dung bài hát. Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều.
Đồng hồ gõ 12 tiếng. Và cuộc họp sẽ trở nên thú vị hơn nếu bạn luôn sẵn sàng đặt ra những câu hỏi tạo sự tranh luận sôi nổi cho mọi người. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn.
Trước giờ giao thừa, tôi làm người thông ngôn chúc mừng năm mới trên các đường phố. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu. Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào?
Nhưng thầy Cohen không cười. Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người.
Thậm chí điều này rất tệ hại khi người khác trông bạn thật buồn cười và lố lăng. Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Tối đó chúng tôi buộc phải kéo dài chương trình thêm 15 phút nữa.
Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Tôi chỉ là một nhà chính trị!! Tất cả chúng tôi khi đón nhận tin anh qua đời đều bị sốc mạnh.
Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này. Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge.
Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ. Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Trong thời đại tai nghe mắt thấy như ngày nay, một bài nói sẽ được phát huy tác dụng gấp nhiều lần nếu sử dụng những hình ảnh minh họa kèm theo như là băng rôn, biểu ngữ, đồ thị…
Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm.
Hãy hỏi thử xem lẵng hoa ai cắm mà đẹp thế… Những đồ vật tuy vô tri vô giác song rất có ý nghĩa với cuộc trò chuyện của bạn. Nếu muốn học hỏi những điều hay từ người khác thì hãy tham khảo và ứng dụng một phần nhỏ nào đó thôi. Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa.