Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.Khi mà tôi lạc loài.Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm.Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan.Ông bà thì đã có người giúp việc và con cháu khác nữa.Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.
