Tôi còn mê mải với một lý tưởng đang giá gấp ngàn lần thể chất tôi. Cảnh chết chóc và đau lòng xẩy tới bên hàng xóm. Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân.
Như ông toà Joseph Sabath ở Chicago, một người đã rán điều giải trên 40 ngàn vụ ly hôn, tuyên bố: "Phần nhiều những cặp vợ chồng xin ly dị đều do chuyện lặt vặt hết"; và ông F. ngày và đêm trên đầu y. Từ một người hiền hậu như trăm ngàn người khác, ông thành ra một ông già cẩu nhẩu cầu nhầu và phá hoại hạnh phúc gia đình ông.
Không đủ lực để sống theo mình "nguyên nhân sâu kín của các chứng bệnh thần kinh". Tôi biết là nhờ kinh nghiệm chua chát và đau đớn. Kenley, Peary đã phải bỏ dỡ công việc thám hiểm ấy rồi.
Bạn có biết bọn người đó không? Bác sĩ William Menninger, một nhà chuyên môn trị bịnh thần kinh có danh trong quân đội hồi chiến tranh vừa rồi đã nói: "Trong quân đội, chúng tôi được biết rõ rằng lựa dùng người cho phù hợp với tài năng là điều rất quan trọng. Muốn tránh sự mệt mỏi và những nỗi ưu phiền, ta phải biết tĩnh dưỡng ngay khi thấy mình sắp mệt. Đối với ông thì trong sòng đời, bị quất nặng tức là được huấn luyện.
Khi Mary Margeret Mc Bride bước vào đời nghệ sĩ, cô làm đào hề và thất bại. Nhưng ông ta đã lầm. Bệnh ấy do nghi ngờ, do dự, sợ sệt quá mà sinh ra.
Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa. Cổ anh bị một mảnh trái phá thủng, máu mất nhiều, thầy thuốc phải tiếp máu bảy lần mới cứu sống được anh. Bạn đọc cuốn Tôi kết hôn với Mạo hiểm sẽ biết đời bà.
Trong khi đi chào khách, công việc gì cũng dễ hết, trừ lúc khách ký hợp đồng. Dì Viola bây giờ ra sao? Dì đã goá chồng trền 20 năm và có năm người con đã trưởng thành ra ở riêng. Thứ thật, chẳng thà bắt tôi ăn thịt voi, thịt sấu chấm muối trong một không khí hoà thuận còn hơn là cho tôi ăn nem công chả phượng mà bắt phải nghe những lời la rầy của chị.
31 năm không thấy mặt nó một lần. Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng học thêm tiếng Thuỵ Điển, hầu lần sau sẽ không phạm những lỗi như một đứa trẻ mới học nữa. Bà quyết sẽ tìm cái vui trong tình cảm của bà: bà quyết ngắm sao.
Bài làm có lầm lỗi chỗ nào là tôi ngấm ngầm giày vò tôi cho đến khổ sở. Trời u ám và lãnh lẽo. Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?".
Ông nói: Nghe lời ấy tôi hiểu ra ngay nên tự hỏi rồi tự đáp những câu này: Ta không thể buộc người đời trung hậu với ta, khi mà đệ tử Đức Chúa Trời còn phản Người. Tôi uất ức quá đến nỗi muốn bỏ việc, bỏ cả xứ sở, tự giam trong một nơi để khóc lóc và than thở.