Người chưa yêu thì tự hỏi "Tình yêu là gì?", người đang yêu thì lại lo lắng "Đó có thật sự là tình yêu?", người đã yêu thì khảy cười "Tình yêu là thế sao?". - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Ngồi nhìn mẹ nhào bột bánh, Bông hỏi : "Mẹ à, Tết này sao bố không về với mẹ con mình?".
Tôi nhận ra một điều rằng, dù là ai nếu bạn tự tin với những gì mình đang có Nước mắt ràng rụa, nghẹn ngào không nói ra lời, chị vội cám ơn rồi đi thẳng về nhà. Thật vậy, ba Chip hết mực yêu thương cô, dù ít khi ông biểu hiện điều đó ra mặt.
Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình. Nhưng điều khiến tôi chú ý nhất đó là sự lặng lẽ phát ra từ cái góc xiên chỗ tôi ngồi, chỗ tối nhất mà ít thực khách nào muốn "an tọa". Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực.
Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ: Cụ ngồi đó, chỉ một mình. Không đợi anh nói thêm lời nào, cô ôm chầp lấy anh.
^_^ Khởi điểm không quan trọng bằng đích Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip. Thế đấy, dù bạn là ai, ở vị trí nào, dù cao hay thấp, tài giỏi hay bình thường bạn cũng đều có những ưu thế và tiềm lực riêng mà người khác không có và nếu biết khai thác, tận dụng tốt thì bạn sẽ chiến thắng bất kỳ kẻ mạnh nào.
Hôm nay lên mạng thấy blog anh ấy để hình ai không biết, nguyên một đám con gái tự nhiên có cái mặt gã thò vào, vô duyên, đáng ghét! Mà sao lại phải bực chứ, mình đâu là gì của anh ta nữa… Nhưng lỡ gã có ý gì với một trong bọn họ thì sao nhỉ, trời ơi, nghĩ đến đó là… nhưng đó không phải là ý của mình sao? Chẳng phải mình muốn vậy sao, chắc mình điên mất!!! Đi đến đâu bạn cũng có thể dễ dàng bắt gặp, ra đường thì gặp cô Bụi, vô nhà thì gặp bác Bồ Hóng và Mạng Nhện, thậm chí không cần phải làm gì ngoài việc ngồi yên một chỗ thì chỉ sau một thời gian ngắn bạn sẽ có cơ hội được diện kiến một trong những thành viên gần gũi với con người nhất trong dòng họ nhà Dơ – là Ghét. hầu hết cái công trình nơi đây từ nhà hàng, khách sạn cho đến trường học đều được xây dựng theo kiến trúc Thiên Chúa Giáo, có lẽ chính vì thế nơi đây tạo cho người ta cảm giác cổ kiến đầy yên bình và cũng không khó hiểu khi CamBridge còn được biết đến như một thiên đường học tập với hàng loạt trường học và thư viện đồ sộ.
- Sao con lại vô chùa thấp hương một mình vậy? Con có chuyện buồn gì phải không? Ta nhìn thấy nỗi buồn trĩu nặng trong đôi mắt con. Tất nhiên có những giấc mơ sẽ mãi mãi không bao giờ trở thành sự thật nhưng hạnh phúc là một viên pha lê đa diện mà nếu bạn biết cách xoay để đón lấy những tia sáng, thì dù có một cạnh nào đó không phát sáng, lăng kính ấy vẫn sẽ lung tinh. 1 - Bạn có cơ hội xác định lại kỹ hơn con đường mình đã chọn.
Bạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?". Thì ra đây là Nghĩa Địa Voi, nơi mà những chú voi già cả khi biết mình đã “gần đất, xa trời” đến để trút hơn thở cuối cùng như một tập quán cố hữu của loài voi. Chợt Ghét nghe có tiếng nói:
Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này. - Người đàn ông kiên định là người đàn ông không bao giờ nhận mình say. Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa.
Ghét nhận ra một điều gì đó và đưa ra một quyết định, một cuộc cách mạng trong tư tưởng làm thay đổi cuộc đời Cục Ghét. Có lẽ ba sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận đươc bức thư này của con. Nhà Bông chỉ có hai mẹ con, ba Bông mất tích trong chiến tranh, vì thế mẹ dồn hết tình thương yêu cho Bông để cố gắng bù đấp khoảng trống đó.