Tiếng chuông chùa xa xa vọng về từng hồi đứt quãng vừa nặng nề vừa da diết bi ai càng làm lòng Chíp thêm trĩu nặng.Hanh phúc là khi bạn thích thú câm chiếc bánh rán trên tay mà không quan tâm nó đang nguội hay nóng.Mẹ con Bông đẩy chiếc xe đạp cũ ra và khóa cửa lại chuẩn bị đi.Chẳng muốn nói gì nhưng luôn mong chờ sự thấu hiểu và cũng dễ dàng thấu hiểu người khác mà chẳng đợi phải nói nhiều.Nhưng chỉ một lúc sau, như có lực hút vô hình, tôi lại châm chú nhìn bà cụ ấy.Sự trãi nghiệm cuộc sống cũng như khi bạn lái chiếc xe trên đường vậy.Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình.Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa!đó, không nói gì, không làm gì, chạnh lòng buồn man mát Ghét thở dài một hơi.Tư duy sáng tạo là tài nguyên cơ bản nhất của mỗi con người.