Fresex

50 phút sung phê với nàng chiaki hidaka

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè.

    Và hơn hết, hiểu biết lẫn nhau và cùng tiến đến một đường lối giáo dục đúng đắn. Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không. Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.

    Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi. Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người. Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn.

    Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu. Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.

    Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh). Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.

    Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?

    Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp. Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.

    Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều.

    Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng. Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau.

    Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng. Để người ta phải nể.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap