Là tỉ mẩn, là ào ào.Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…- Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau?Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác.