Nhưng Tổng thống Wilson lựa một người khác, đại tá House, bạn thiết của ông.Tôi không biết chơi mà bà ngồi bên cạnh tôi cũng vậy.Hoạn đồ của ông rực rỡ.Nhưng hoàn cảnh nó thiệt là trái ngược.cho nên, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây, không phải như thù nghịch nhau, mà như chỗ bạn thân và chính nhờ cái tinh thần thân mến nhau đó mà tôi thấy sung sướng được bàn với anh em về quyền lợi chung của chúng ta.Than ôi! Thực trạng khác xa những mơ mộng thiếu thời một cách độc địa làm sao! Sau cùng, năm 82 tuổi, Tolstoi không chịu nổi sự bất hòa ghê gớm trong gia đình nữa và một buổi tối, tháng 10 năm 1910, tuyết sa đầy trời ông trốn bà, đi xa, trong đêm tối và lạnh lẽo, không biết là đi về đâu.Chỉ một sự hăm hở tự nhiên lại hôn cha trước khi đi ngủ, đủ chứng điều đó.Một nhà chế thuốc giết chuột, phân phát cho những người mua buôn, một dụng cụ để bày hàng, trong đó có hai con chuột sống.Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm".Ngoài ra, không có cách nào khác.
