Fresex

Em ghệ chuẩn bị debut hồn nhiên khoe dáng và cái kết

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ. Nháy: Chiều đi đá bóng. Tôi và thằng em lại về.

    May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu. Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết. Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.

    Hôm qua vệ tinh của bác lại đến báo cáo. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền.

    Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.

    Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Quả thực lâu lâu cũng thành quen.

    Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều. Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt. Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.

    Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả.

    Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ. Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).

    Tôi thì cất lại trong đầu. Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.

    Trinh sát phán đoán: Người quen. Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap