Nhà ảo thuật giỏi phải biết cách chia trí tập trung của khán giả, phải biết cách tránh gây nghi ngờ cho họ và phải biết cách ngăn không cho họ phát hiện ra mánh lời của tiết mục biểu diễn. hãy suy nghĩ như Marvin và Mina và xem xét mặt tươi sáng của bất kỳ điều gì xảy đến với mình. vận mạng của tôi nó đen thế đấy”.
Kết quả là, họ thường giữ liên lạc với nhiều bạn bè và đồng nghiệp hơn người không may. nhưng sự khác nhau lớn nhất bộc lộ khi chúng tôi xem xét mức độ thể hiện ngôn ngữ cơ thể “đóng” hay “mở” của họ. Trong chương 3 và chương 6, tôi mô tả cuộc đời may mắn của Joseph, chàng sinh viên 35 tuổi.
Trực giác, linh cảm và cảm giác của người may mắn đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong cuộc đời họ. Thực ra thì, tác động tiêu cực của những biến cố không đoán trước được này lại là một trong điều tất yếu trên đời. và rồi tôi lùi xe tông trúng một gốc cây, làm hỏng xe.
khi kể cho tôi nghe chuyện bị ngã vào lửa, cô bảo rằng ông nội của cô trước đó đã dập lửa rồi, do vậy cô khỏi phải chịu thương tích ghê gớm hơn. khi tàn tro bay lên không, tôi mở phong bì còn lại và lấy tiền của người phụ nữ ra. Nghiên cứu cho thấy những kiểu lời tiên tri đạt ước nguyện này có ảnh hưởng ghê gớm đến nhiều lĩnh vực trong cuộc sống của chúng ta.
Một ngày kia, ông đang đi bộ ngang qua khách sạn Plaza ở New York thì nghe tiếng một phụ nữ gọi “ông Buffett” với người đàn ông kế bên mình. họ càng trò chuyện với nhiều người tại tiệc tùng thì cơ hội gặp ý trung nhân trong mơ càng lớn. CHƯƠNG 3 NGUYÊN TẮC MỘT: TĂNG TỐI ĐA NHỮNG CƠ HỘI TÌNH CỜ CỦA BẠN.
“mùa xuân rồi tôi bị gãy xương bánh chè, nhưng không có bảo hiểm y tế. Jessica đặc biết may mắn trong đời sống tình cảm. Lynne lưu ý đến tờ đơn và hỏi mượn xem.
Tôi đã thực hiện trò này nhiều lần và tôi luôn luôn chọn đúng. hẳn bạn còn nhớ Lynne, Joe và Wendy, và tất cả đều cho rằng may mắn của mình là do mình tham gia rất nhiều cuộc thi. Lá thư nói về thời thơ ấu không hạnh phúc cho lắm của tôi, và tôi nghĩ “trời, làm sao bà biết vậy nhỉ?” bây giờ nghĩ lại, tôi thấy lá thư đó nói hoàn toàn điều chung chung, có thể “linh ứng” với bất kỳ người nào.
Đêm trước giao thừa năm 1999, tôi đứng bên bờ sông Thames, với hàng ngàn người đang tụ tập, hân hoan đón chờ thiên niên kỷ mới. Mặc dù có chung những mong muốn và khát khao, nhưng ước mơ của người không may thường phập phù, trong khi những gì người may mắn muốn trong đời họ thường đạt được. giống như đến một nơi mới trong vườn cây ăn quả, thình lình bạn được bao quanh bởi hàng hàng lớp táo.
trong thời khắc chuyển giao trời đất, tôi nghĩ phải chăng đây là lúc khai phá vấn đền vốn làm đau đầu con người hàng ngàn năm qua này một cách khoa học hơn. tôi vốn từng là kẻ mua hàng không may, nên đâm sợ chuyện mua sắm. tôi cần phải sắp đặt một tình huống mà trong đó rất nhiều người may mắn và người không may đặc biệt được yêu cầu đoán kết quả của một sự kiện ngẫu nhiên.
Tưởng tượng, có những hạt cát mịn chạm vào những đầu ngón tay bạn. Trong đó chỉ có hai người trúng được bốn con số. Hoặc có thể bạn bất ngờ gặp ai đó trong cửa hàng, nhưng dường như đó không phải là thời điểm hay nơi chốn thích hợp để bắt đầu làm quen.