Hai năm sau đó, tôi mới gặp lại ông Algamish. Sau đó, cháu hãy lên kế hoạch chi tiêu hợp lý và không vượt quá số tiền còn lại. - Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt.
Quá khứ của ông là một chuỗi ngày làm lụng vất vả khổ cực. Đôi bàn tay của anh ta đã chai sạn nhiều do phải làm lụng vất vả, nhưng anh ta vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc, chứng tỏ kế hoạch của Megidda là kế hoạch tốt nhất. Luôn nhớ rằng, cần phải làm việc, cứ làm việc sao cho tốt và làm hết khả năng của mình.
Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không. Đó là vì họ đã không đánh giá đúng năng lực của mình. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước.
- Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể. Khi tôi đã đặt ra cho mình một mục tiêu nào đó, thì tôi nhất quyết phải hoàn thành nó. Nhưng anh phải biết giúp họ một cách khôn ngoan.
Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula. Công ty này xuất bản tập bản đồ đường bộ đầu tiên của nước Mỹ và Canada. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này.
Cha sẽ trao cho con hai vật để giúp con có điều kiện thực hiện ý định của mình. Tất cả họ đều đi vác nước tưới cho những khu vườn của nhà vua. Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ cảm nhận được sự thích thú của một người đã sở hữu một tài sản hoàn toàn là của mình.
Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy. Họ nhận thức được rằng, ông Algamish quay trở lại cửa hiệu khắc chữ nhiều lần, bởi vì ông ấy muốn quan sát một con người – chàng thanh niên Arkad - từ sự nghèo khó, khốn khổ của cuộc đời, đang tìm cách vươn lên.
- Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình. Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên. Đó là công việc cai quản một toán nô lệ xây tường thành ở vương quốc đó.
Một cách khác là mua nhà cửa và đất đai. Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. - Tôi nghe một người từ Urfa trở về kể rằng, ở nơi đó có một người đàn ông giàu có đang sở hữu một phiến đá trong suốt đến nỗi mọi người có thể nhìn xuyên qua nó và thấy mọi vật ở phía bên kia.
- Nếu dành chín phần mười số tiền kiếm được cho những nhu cầu trong cuộc sống và dành một phần còn lại để tiết kiệm thì đó là cách đầu tư khôn ngoan nhất nhằm đảm bảo một nguồn thu nhập ổn định trong tương lai. Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người. Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada.