Nếu một người cho một điều là đúng trong khi bạn cho nó là sai - dù bạn có biết chắc rằng nó sai đi nữa - thì bạn cứ nói như vầy: "Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được. 2- Một nụ cười không làm nghèo người phát nó nhưng làm giàu người nhận nó. Và bây giờ trong cảnh về già buồn tẻ cô độc, bà khát khao chút lòng thương, chút ấm áp trong lòng và ít lời thán phục mà không có kẻ nào biết làm vừa lòng bà hết.
Ông ấy không thể lặp đi lặp lại một mình suốt ca buổi chiều câu: "Xe hãng Mỗ rất tốt". Nếu ông giúp tôi việc đó, tôi sẽ lấy làm quý hóa lắm và mang ơn ông vô cùng. Tranh biện không phá tan được sự hiểu lầm.
Bà nhại dáng đi của ông rồi nghiến răng hỏi ông sao không bắt chước dáng đi lịch sự của bà? Tại nước nhuộm như vậy". Đàn ông luôn luôn phải nhận rằng đàn bà gắng sức tô điểm nhan sắc lắm.
Rồi lại không tiếc lời cám ơn. - Bạn sẽ thấy thực là thần diệu. Nhan đề đoạn đó là: "Làm cha nên nhớ.
Người ta tức giận lắm vì đã thua bạn. Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ. Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa.
Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội. Để tặng những ai muốn dẫn dụ người khác trong việc làm ăn, trong chính trị cũng như trong trường học hay gia đình chỉ có lời khuyên này là hơn cả: Trước hết, phải gợi trong lòng người một ý muốn nhiệt liệt nghe theo ta". Không phải dễ, vì mình không quen người ta.
Trong đời thực tế, họ tầm thường bao nhiêu, tự thấy mình hèn hạ bao nhiêu, thì trong thế giới tưởng tượng của họ, họ càng tự thấy oai quyền và danh vọng của họ lớn lao bấy nhiêu. Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?". Nhờ họ, ta sống được phong lưu.
Cho nên tôi nói rằng những chi tiết mà ông ấy không chịu cho biết, không cần thiết gì hết. Abraham Lincoln nghiệm rằng phần nhiều người ta biết an phận mà được sung sướng. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập.
Ông ta bằng lòng liền. Sau cùng, ông Parsons thay đổi chiến thuật và kiếm cách làm thỏa lòng tự ái của viên thu thuế, ông nói: "Tất nhiên tôi cho rằng việc của tôi không quan trọng bằng những việc khác, gai góc hơn nhiều mà ông thường phải giải quyết. Những đức lang quân ở Mỹ nên noi gương bà.
Chân thành kính chúc". Một ông bạn sành về các loài danh mộc đã lựa giùm tôi. Phương pháp đó, ông Mc.