Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau.Và hàng triệu những hạt giống rơi trên khu rừng Mê Hoặc cũng chịu chung số phận như vậy.Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần.cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.Ông đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, đặc biệt ba mươi năm gần đây là thời gian khó khăn hơn bao giờ hết.Người nào nói với ngươi điều đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi.Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước.Hãy nói cho ta biết nó ở đâu.Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt.