Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình.
Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Giấc mơ cũ rồi mà. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.
Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái. Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.
Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác. Làm gì có lí do gì mà khóc. Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó.
Tôi không thích mèo. Em chỉ thích những anh nho chín. Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ.
Lát sau, bác bạn lên, mang theo chiếc đồng hồ báo thức còn kêu. Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ. Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị.
Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ. Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào. Mẹ vòng sang bên trái tôi.
Vậy mà tôi đang viết. Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được. Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo.
Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng… Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi.
Tôi muốn gặp ông cụ. Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè. Không chắc tại số phận.